Rong ruổi từ 11h trưa trên đường phố đến tận gần 7h tối mới mò về nhà. Mệt lử, bơ phờ. Không một hột cơm dính bụng. Tất cả chỉ có 1 cái bánh mỳ và 1 hộp sữa của bữa sáng. Sau đó thêm một hộp sữa có đường và một chai nước Icy mua ở siêu thị trên đường tránh nóng. Thêm mấy múi bưởi da xanh và một cốc nước mơ muối tạt trong lúc tạt qua nhà con bạn.
Đúng là sướng từ bé, chẳng phải động tay động chận vào việc gì, hôm nay mới đi thử kiếm 1 việc làm xem có nổi không. Chẳng nhẽ suốt ngày chìa tay xin bố mẹ và anh. Việc thì nhiều đấy nhan nhản khắp nơi nhưng lại không đủ điều kiện đáo ứng. Dọc 1 dãy phố Chùa Bộc và Phạm Ngọc Thạch tuyển nhân viên. Đa số là bán quần áo nhưng họ đòi làm lâu dài và lại họ lại không thích sinh viên. Ngày làm 8 tiếng nhưng lương chỉ được hơn 1triệu mà ăn lại tự túc. Hix, sao lại khổ thế này. Thế mới biết kiếm đồng tiền khó. Mình và con bạn thử tạt vào Vincom xem có tuyển không. Hai con mặt mày cháy xạm vì đi nắng. Đúng là muốn ngắm gái xinh thì chỉ có vào Vincom. Các em trẻ trung xinh tươi hết mức, lại còn sành điệu nữa chứ. Lượn lờ quanh mấy tầng Vincom hai con tự nhủ nếu có muốn làm ở đây thì chí ít cũng phải biết cách make up :)). Rất may là không tìm được chỗ nào. Sau đó 2 đứa lại quyết định đánh bạo mò lên Phố Cổ. Ở đây cũng nhiều cửa hàng tuyển nhân viên, chủ yếu bán quần áo, đồ chơi, đồ cho khách du lịch. Mình vào hỏi 1 cửa hàng bán lụa ở Hàng Gai, làm từ 2h30 đến 8h30, lương 1tr6, không có hợp đồng lao động, tất cả chỉ cam kết bằng mồm. Bà chủ cửa hàng nhìn khá phúc hậu. Công việc không có gì ngoài việc giao tiếp với khách nước ngoài và dọp dẹp lại hàng háo sau khi khách xem xong. Con bạn mình thích quá, bảo mình nhận việc luôn. nhưng chẳng hiểu tại sao lại có 1 chút ngập ngừng khó hiểu. Mình vẫn hơi nghi nghi :)). Có mỗi 1 điều không thích là làm 2 tháng mới được trả lương. Hai đứa lại đến 1 cửa hàng cà fe, tuyển chạy bàn. Không hiểu sao 2 đứa mình rất khoái làm chạy bàn. Họ yêu cầu phải kí hợp đồng 1 năm. Làm từ 3h đến 11h. Hai con chạy mất dép. Sau đó lại đến 1 quán cà fê khác, nhỏ nhắn và rất nhiều khách nước ngoài. Làm việc từ 6h đến 11h đêm. Giờ oái ăm nhưng cả 2 đứa đều kết vì quán đẹp và nhỏ nhắn lại lắm Tây nữa :)). Sau 1 hồi lượn lờ rã cả người, hai đứa ra bờ hồ ngối hóng gió. Tìm mãi mới có 1 cái ghế trống. Dân tình đông kinh. Ngối bên cạnh là một anh người Pháp cười rất duyên. Anh mang sac xo phone ra thổi. Thổi từ Bắc Kim Thang rồi quốc ca Việt Nam, quốc ca Pháp rồi My heart will go on. Ngồi ngắm mát mà được nghe nhạc thật không gì bằng. Yên bình quá, hí hí. Đi cũng mệt, trên đường về nhà mình ngĩ rất nhiều nhưng bây giờ về đến nhà, mình chỉ nghĩ là mình cũng đã có thêm 1 trải nghiệm, chí ít cũng là 1 ngày bêu nắng cũng với con bạn. Món rau nấu và tôm đồng rang đang đợi mình, moa, ngon quá :))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét